Article
Mưa Đỏ - Độc lập, Thống nhất, Hoà bình
‘Mưa Đỏ’ và nỗi đau chia cắt: trân trọng hòa bình, độc lập, thống nhất — và trách nhiệm thế hệ hôm nay.
Cường và Quang nằm cạnh nhau, chiếc khăn trước đó họ cùng nắm chặt rồi bị cắt đôi tạo thành chữ S. Nếu không có chia cắt - như Quang nói - có lẽ họ sẽ là bạn. Một cảnh quay đầy biểu tượng. Mưa Đỏ là bộ phim xuất sắc, và Cách Mạng.
Tôi không nhớ có phim Cách Mạng nào có cái nhìn về người lính Việt Nam Cộng Hoà như phim này, cái nhìn dành cho họ như là người Việt Nam. Những người lính VNCH cũng có gia đình, có cha mẹ, có người thương. Không ít cảnh phim khắc hoạ cái nhìn đầy nhân văn. Cảnh Tạ không bắn vì nhìn thấy ánh mắt và hình ảnh gia đình của đối phương, hay cảnh những người lính VNCH nhìn về Sen đang điên loạn với ánh nhìn thương cảm. Nếu không có sự can thiệp của Mỹ, có lẽ người Việt Nam đã không phải đánh giết nhau.
Tôi từng nghe một người Hàn Quốc nói: “Những dân tộc không trải qua nỗi đau chia cắt không thể nào hiểu được nó.” Và trong chuyến đi xuyên Việt vừa rồi, tôi gặp một nhóm gia đình Hàn Quốc đến thăm cầu Hiền Lương. Tôi tự hỏi họ nghĩ gì?
Tôi nghĩ đó là bài học sâu sắc để chúng ta hiểu rằng chia rẽ mang tới điều gì. Để nhận ra giá trị của Độc lập, Thống nhất, để trân trọng Hoà bình hôm nay. Để thấy hạnh phúc khi đi dọc đất nước này, dù tiếng nói vùng miền có đôi chút khác nhau, nhưng đều là người Việt Nam. Và càng thấm thía được điều mà cụ Hồ đã dạy: đoàn kết tạo ra sức mạnh.
Ông cha đã hi sinh rất nhiều để thế hệ chúng ta có được Độc lập, Thống nhất & Hoà bình. Hiểu được điều đó, liệu chúng ta có nghĩ rằng trách nhiệm của thế hệ chúng ta là đưa đất nước vươn mình có vị thế mới. Để con cháu chúng ta hiên ngang bước ra thế giới với vị thế và tiếng nói mạnh mẽ hơn? Chỉ có giàu mạnh là giá trị mới tiếp nối Độc lập, Thống nhất & Hoà bình.
“Trong bốn ngàn lớp người giống ta lứa tuổi Họ đã sống và chết Giản dị và bình tâm Không ai nhớ mặt đặt tên Nhưng họ đã làm ra Đất Nước” — Nguyễn Khoa Điềm


